Thuyền em xuôi ngược sông Hương
Đôi bờ nhộn nhịp, phố phường đông vui
Theo dòng con nước buông trôi
Hiền hòa chảy giữa núi đồi mênh mông.
Cô lái đò ở bến sông
Bốn mùa chèo lái mà lòng thấy vui
Hồn nhiên ánh mắt nụ cười
Câu hò man mác sóng đời lâng lâng.
Những đêm trời sáng trăng trong
Tiếng tơ, tiếng trúc, tiếng lòng chen nhau
Lửa đò thắp sáng canh thâu
Thuyền ơi dừng bến nơi đâu? Hỡi Thuyền.
Sông Hương ai khéo đặt tên
Hương thơm lan tỏa khắp miền cố đô
Mơ màng cảnh vật hồn thơ
Sương khuya giăng mắc lững lờ thuyền trôi.
Mái chèo thoăn thoắt nhẹ bơi
Trăng tàn, mấy đốm sao rơi giữa trời
Đường về đã thấy xa xôi
Nhớ câu “Quan họ”: Người ơi đừng về!
Cô lái đò bến sông kia
Ngày, ngày đưa khách sớm khuya chuyên cần
Nắng mưa đâu có ngại ngần
Cô là cả một mùa xuân cho đời.
Một đêm hè – Huế 1980
(Trích trong tập thơ Chân trời mới)Ảnh : Internet
- Thi đàn Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét