Xa rồi những mái nghiêng nghiêng
Bóng quê hương cũ xa biền biệt xa
Anh đi luôn nhớ quê nhà
Mái tranh tỏa khói chiều tà buông lơi
Đêm về rộn rã tiếng cười
Tình quê đầm ấm cuộc đời nở hoa
Hỏi rằng mình có nhớ ta
Nhớ lời hẹn ước thiết tha mặn nồng
Xa rồi còn nhớ hay không?
Buổi giao duyên ấy hẹn lòng thương nhau
Tình đời em đã ghi sâu
Đẹp lòng chiến sĩ những câu chung tình
Nhớ không một buổi bình minh
Tiễn người chiến sĩ một mình ra đi
Trông nhau mà biết nói gì
Nỗi lòng kẻ ở người đi nặng tình
Đường dài trái đất mông mênh
Phố phường như cũng thấy mình chia phôi
Nhớ thương, thương nhớ khôn nguôi
Mờ dần cảnh vật bóng người khuất xa
Tiễn người chiến sĩ xa nhà
Giờ vui tạm biệt ai mà khôn nguôi
Rồi đây vạn nẻo đường đời
Đăm đăm đôi m ắt phương trời ngóng theo
Trên đê rồi cứ mỗi chiều
Nắng vàng dần tắt quạnh hiu cõi lòng
Cháy lên ngọn lửa nhớ mong
Mái chiều thôn dã khuê phòng tịch liêu
Tên anh em sẽ nhắc nhiều
Nhủ lòng em bảo thương yêu vô ngần
Đếm bao nhiêu giọt mưa xuân
Là tình tha thiết em dâng tới người
Nhắn người ở chốn xa xôi
Yên lòng vui nở nụ cười, tin yêu Thu 1956