Thứ Tư, 3 tháng 2, 2021

Thăm vườn nhà

(Hát văn/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Nói thơ

Đôi ta đi dạo thăm vườn

Ngắm hoa cây cảnh con đường ngang qua.

 

Dọc

Mưa xuân dịu mát hiền hòa

Mầm chồi nảy lộc mượt mà xanh non

Ban mai sương sớm hãy còn

Câu thơ vịnh cảnh tâm hồn thảnh thơi

Dấu yêu thầm kín bao lời

Vẫn còn e lệ bên người tình chung.


 

Cờn

Dắt tay nhau lách vườn hồng

Gai cào rách áo mà lòng vẫn vui

Bên nhau tươi nở nụ cười

Đón mùi thơm của đất trời bao la

Bình minh dạo gót vườn nhà

Phút thăng hoa ấy thật là thần tiên.

 

Hòa cùng nhịp đập con tim

Yêu hoa nên phải giữ gìn nâng niu

Hoa tàn nắng cũng xế chiều

Yêu đi kẻo nữa ngồi kêu than hoài

Hãy nhìn về hướng tương lai

Đón mùa hoa nở ở ngoài vườn xuân

Tình ta trong sáng vô ngần

Như mùa trăng tỏ đêm rằm tiết thu.


Gửi người thương


 

(Hát cách - Chèo/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Nói t

Nắng hè hoa lựu đâm bông

Đỏ son bên đóa hoa hồng thắm tươi

Giàn hoa giấy sắc đào phai

Bên thềm chậu sứ nở vài bông hoa.

 

Hát cách

Nét xuân quyện nắng chan hòa

Quế, nhài thơm ngát hương xa ngọt ngào

Qua xem sen nở đầy ao

Điểm bông hoa súng thanh tao biếc hồng

Bưởi, chanh bạn với nhãn lồng

Nhác xem phong cảnh mà lòng thấy vui

Thầm mong ở chốn xa xôi

Đừng quên vườn cũ có người nhớ mong

Sớm khuya chăm bón vun trồng

Hậu phương, tiền tuyến góp công chúng mình

Mai ngày sẽ hết chiến chinh

Vườn quê ta lại chung hình bên nhau

Hương xưa vẫn giữ nguyên màu

Dù cho đến bạc mái đầu không phai

Xa nhau luôn nhớ nhau hoài.


Hồn quê gợi nhớ

(Hát chèo điệu Sa lệch chênh/ Thơ Nguyễn Duy Yên)

 

Nói thơ

Nhớ gì như nhớ người yêu

Xa quê lòng những sớm chiều nhớ quê

Nhớ dòng sông, nhớ con đê

Mùa thơm lúa mới, nắng hè chói chang.

 

Sa Lệch Chênh

Nhớ sao những buổi chiều vàng

Thoảng cơn gió thổi nồm nam mát lòng

Nhớ ao sen, nhớ ruộng đồng

Đường quanh lối xóm tựa trong bàn cờ

Nhớ về một thuở ấu thơ

Lời ru của mẹ à ơ… đêm dài


 

Ru

Nhớ từ hạt lúa, củ khoai

Riêu cua gợi cảm, nhớ hoài cà tương

Quê hương ơi nặng tình thương

Reo vào nỗi nhớ vấn vương tâm hồn.

Tiếng quê hương, tiếng mẹ hiền

Cho ta sức sống lớn lên thành người

 

Sa Lệch Chênh

Hồn quê gợi nhớ xa xôi

Bao nhiêu kỉ niệm một thời trẻ thơ

Đêm nằm vẫn thấy trong mơ

Tình quê đằm thắm chẳng mờ nhạt phai

Phương xa vẫn nhớ nhau hoài.

Chờ mong

(Kể Vè Bình Trị Thiên/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Nói thơ

Ngày đêm thao thức cầu mong

Xa nhau vẫn đợi ngóng trông từng giờ

 

Kể vè

Hồn nhiên lứa tuổi ngây thơ

Tình xa yêu dấu, ai chờ đợi ai?

Đón ngày mới buổi ban mai

Trong lòng mơ tưởng nhớ hoài ngày xanh

Bao nhiêu giấc mộng vô tình

Quẩn quanh hiện bóng dáng hình đâu đây

Trăng tàn sương phủ trời mây

Bình minh chợt đến đón ngày mới sang

Chim kêu ríu rít rộn ràng

Gợi tình như giục gọi chàng về em

Không gian tĩnh lặng êm đềm

Lẩn trong sương sớm nối liền đôi ta

Trời xanh thăm thẳm bao la

Đàn chim tung cánh bay xa kiếm mồi

Riêng mình chiếc bóng lẻ loi

Nay chờ mai đợi đứng ngồi chẳng yên

Mong ngày hội tụ đoàn viên

Thỏa lòng mong mỏi ước nguyền bấy lâu

Niềm vui hạnh phúc nguyện cầu

Đôi đầu bạc trắng hát câu chung tình.


Đêm trăng sáng

(Điệu Lý Tử Vi - Bình Trị Thiên/ Thơ Nguyễn Duy Yên)

 

Nói thơ

Mây tan gió vén tầng không

Trăng soi tỏa sáng mênh mông đêm hè.

 

Lý Tử Vi

Trải dài một dải sông quê

Bóng đôi trai gái ngồi kề bên nhau

Chị Hằng tỏa sáng đêm thâu

Đung đưa mặt nước nhuộm màu vàng phai

Tơ lòng chia sẻ cùng ai?

In trong mộng tưởng nhớ hoài ngày xanh

Không gian riêng của chúng mình

Thời gian lặng lẽ vô tình qua đi

Tuổi xuân hỏi được mấy thì?

Một vầng trăng sáng, đẹp khi trăng tròn

Giữ sao một tấm lòng son

Trọn đời nguyên vẹn tâm hồn trẻ trung

Đêm khuya trời mát trăng trong

Dân làng yên ngủ giấc nồng say sưa

Đường về ngõ xóm vắng thưa

Vầng trăng lẻ bóng tiễn đưa cũng buồn

Đôi đầu ướt đẫm sương buông

Nhớ hoài đêm ấy trăng suông tự tình

Quên sao được chuyện chúng mình.

Phải duyên

(Sa mạc và Trống quân/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Trống quân

Phải duyên nên mới gặp nhau

Qua sông bắc nối nhịp cầu yêu thương

Sánh đôi dạo bước trên đường

Mảng vui quên cả mưa sương ướt đầu

Ngập ngừng anh nói đôi câu

Tỏ tình trong sáng trước sau hẹn lòng

Mai đây nên nghĩa vợ chồng

Ông trời chắp nối tơ hồng se duyên.

 

Sa mạc

Hoa cài trên mái tóc em

Hồn nhiên vui sống êm đềm ngày xanh

Mai đây hai đứa chúng mình

Bên nhau như bóng với hình trời quê.


Trống quân

Đường xưa lối cũ đi về

Con sông chảy dọc con đê ngoài làng

Đôi lòng bỗng thấy xôn xang

Nhớ về ngầy ấy anh nàng gặp nhau

Phải duyên chắp mối tình đầu

Nắng mưa vẫn giữ nguyên màu thời gian

Mong sao hạnh phúc vẹn toàn

Như vầng trăng sáng giữa ngàn vì sao.


Chung một niềm tin

(Hát văn/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Xá Thượng

Đôi ta nhẹ bước lên thuyền

Vượt trùng dương hướng tới miền ước mơ

Dập dờn lớp lớp sóng xô

Chân trời, mặt nước, núi lờ mờ xanh

Không gian riêng của chúng mình

Mang theo hoài bão tạo thành niềm vui

Bên nhau luôn nở nụ cười

Tìm trong thử thách giữa đời rối ren.


 

Nói thơ

Quên đi bao nỗi ưu phiền

Vững cầm tay lái bình yên tới bờ

Biết bao giờ? Đến bao giờ?

Không còn mộng ảo để ngơ ngẩn tình.

 

Xá thượng

Bao giờ cho hết lênh đênh

Mây bay gọi gió duyên lành trời cao

Thiên Hà một dải trăng sao

Sáng soi hạnh phúc chiếu vào hai ta

Ấm êm chung một mái nhà

Đồng lòng hợp sức vượt qua biển đời

Non sông còn có đất trời

Tình ta son sắt sáng ngời niềm tin.

SÁNG TÁC MỚI

TẬP THƠ

THƠ DỊCH

GIỚI THIỆU TẬP THƠ

ẢNH

AUDIO

VIDEO