Hiển thị các bài đăng có nhãn Trang thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trang thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

03 tháng 5, 2018

Láp lánh sông Ngân

                                                                      Ảnh Internet

LẤP LÁNH SÔNG NGÂN

Viết nhân dịp Hội thảo khoa hoc giới thiệu
thân thế, sự nghiệp cố nữ sĩ Ngân Giang
tổ chức tại Văn miếu, Quốc Tử Giám,HN.

Một đời biết mấy nhớ thương
Trăm năm một kiếp đoạn trường buồn tênh
Thời gian lặng lẽ vô tình
Trời xanh đã kết duyên mình với thơ

Trách gì bà Nguyệt ông Tơ
Con thuyền định mệnh bến bờ là đâu?
Nỗi đời càng nghĩ càng đau
Câu thơ oan nghiệt nỗi sầu riêng tư

Bạn cùng trăng gió sông thu
Khách văn lui tời đường dù nẻo xa
Hồn thơ lai láng chan hòa
Tình trong quán vắng mặn mà tri âm

Trời cao lấp lánh sông Ngân
Tiếng thơ lấp bể trầm luân ngọt ngào
Đọc thơ lòng những nao nao
Tiếc thương người đã đi vào thiên thu

Chẳng còn ân oán hận thù
Gia tài để lại vần thơ bi hùng
Quản gì vất vả long đong
Trọn đời duyên nợ một lòng vì thơ

              Nguyễn Duy Yên (2018).

25 tháng 7, 2016

Hà Nội vào thu

                                                       Ảnh Internet

HÀ NỘI VÀO THU

Thu đã về đây dịu nắng hè
Tình thu lay động gợi hồn quê
Thu đi thu lại mang hương sắc
Một thóang heo may gió lạnh về

Hoàn Kiếm lung linh bóng nước hồ
Soi mình hàng liễu rủ buông tơ
Hà nội vào thu trời se lạnh
Gợi cảm cho đời bao ý thơ

Lá trút theo mùa rơi rụng nhanh
Mưa bụi sương giăng rụng lá cành
Người đi vội vã đường chen chúc
Cô gái quê Vòng bán cốm xanh

Tiếng rao lanh lảnh gánh hàng rong
Vàng đỏ xen nhau bưởi với hồng
Rộn ràng thiếu nữ khoe mùa cưới
Còn đợi ai đây gái chửa chồng?

            Đoàn Kim Vân
 Trích trong tập "Nợ bút nghiên"
      Nxb Văn học năm 2012

Nỗi nhớ

                                              Ảnh Internet

NỖI NHỚ

Biết bao kỷ niệm đã xa rồi
Đón gió Hồ Tây những chiều rơi
Cá lượn chim trời khua bóng nước
Sóng biếc đưa tình nguyệt ghẹo chơi

Ngày ấy chúng mình tuổi thanh xuân
Bên nhau trong sáng đẹp vô ngần
Lạnh gió chiều thu đêm hò hẹn
Khuya về vằng vặc ánh trăng ngân

Thế rồi kháng chiến tạm xa nhau
Quên được sao đây mối tình đầu
Khôn cầm nối nhớ tuôn dòng lệ
Tơ lòng thổn thức suốt canh thâu

Thu đến thu đi thu lại về
Một mình một bóng với con đê
Nhớ người chinh chiến nơi xa ấy
Tâm nguyện thủy chung trọn ước thề

Nắng nhạt chiều tàn lất phất mưa
Ngân nga trầm bổng tiếng chuông chùa
Êm ả ru mình vào cõi mộng
Đẹp mãi trong lòng kỷ niệm xưa.

        Chiều thu một thời để nhớ.

             Đoàn Kim Vân

               

           

22 tháng 7, 2016

Tu thân

                                                                  Ảnh Internet
TU THÂN

Người khôn tham nghĩa bỏ vàng
Hòa trong cuộc sống muôn vàn yêu thưởng
Ở đời phải biết khiêm nhường
Học nhân học nghĩa tấm gương sáng ngời

Đừng ham những thứ vui chơi
Ẩn trong cạm bẫy biển đời mênh mông
Đua nhau điểm phấn tô hồng
Trắng đen lẫn lộn đục chong khó lường

Thương người ăn gió nằm sương
Nắng mưa sóng nước Đại dương mịt mùng
Sắt son giữ tấm lòng trung
Vui cùng trăng gió núi rừng biên cương

Giận thay những kẻ bất lương
Hại dân hại nước tìm đường lủi chui
Mưu danh vọng để kiếm lời
Đồng tiền phi nghĩa ăn chơi thỏa lòng

Điều xấu ấy chớ nên mong
Nhân đức coi trọng ở trong cõi đời
Tu thân học cách làm người
Ngẩng cao đầu giữa đất trời mà đi.

 Trích trong tập "Ngược dòng thời gian"
 Nxb Văn học năm 2008.

          Đoàn Kim Vân

08 tháng 7, 2016

Gió giao mùa

                                                                Ảnh Internet

GIÓ GIAO MÙA

Giao mùa gió chuyển heo may
Lá vàng rơi rụng xác đầy vườn em
Tung tăng bướm lượn bên thêm
Ngõ thu quạnh vắng đường quen lối về
Hơi thu man mác chiều quê
Mây bay hối hả bốn bề giăng giăng
Đêm thu ngồi ngắm chị Hằng
Tình như muốn gửi tới ngàn trùng xa
Canh khuya thao thức tình nhà
Người đi để nhớ thiết tha nỗi lòng
Ngày ngày ngóng đợi cùng mong
Tin vui hòa nhịp tiếng đồng tiếng tơ
Yêu sao những quãng ngày thơ
Dệt bao nhiêu mộng đón chờ tương lai
Mùa thu trôi tháng năm dài
Mùa thu cánh gió thương ai nhớ thầm
Ô kìa lá rụng đầy sân
Vài bông cúc nở muộn mằn cuối thu
Lạnh đông sương muối sương mù
Để người luyến tiếc lời ru giao mùa.

          Cuối Thu 1977
(Trích trong tập Thơ "Ngược dòng
thời gian" Nxb Văn học nawm2008.

             Đoàn Kim Vân

06 tháng 7, 2016

Chiều Vĩ dạ

                                                               Ảnh Internet

Chiều VĨ DẠ

Dừng chân Vĩ dạ chiều nay
Cầu cao soi bóng nước mây quyện trời
Cánh buồm no gió ra khơi
Bãi ngô xanh mướt một thời vắng xa
Con sông xưa chảy hiền hòa
Bến bờ lau lách cỏ hoa um tùm
Tre già rợp bóng xanh um
Quanh quanh sông nước vạt cồn chơi vơi
Nơi đây dấu ấn một thời
Thơ Hàn Mặc Tử gửi lời nước non
Tưởng như người vẫn hãy còn
Sang sông đứng đợi đón con đò chiều
Trăng vàng chàng bán bao nhiêu?
Hằng Nga chắc hẳn chẳng chiều ý thơ
Trăng kia ai bán bao giờ
Thuyền trăng đem thả lững lờ trên sông
Khách đường xa một tấm lòng
Thơ Hàn MặcTử còn trong cõi đời
Qua thôn Vĩ Dạ thăm chơi
Nghe câu hò Huế gửi lời nước non
Dừng chân trên bến sông buồn
Khách thơ chợt tỉnh hoàng hôn lại về
Xin chào Vĩ Dạ miền quê
Hình trong nỗi nhớ chẳng hề nhạt phai.

Trích trong tập thơ :
"Ngược dòng Thời gian".
NXB Văn học năm 2008.

     Đoàn Kim Vân



Người đi tìm chữ

                                                    Ảnh Internet

NGƯỜI ĐI TÌM CHỮ

Đêm ngày dệt những ước mơ
Tìm con chữ đẹp làm thơ tặng đời
Chót sinh ra kiếp làm người
Đắm say ánh mắt nụ cười nàng thơ

Nhưng sao nàng cứ hững hờ
Để người yêu dấu vẩn vơ tháng ngày
Tìm vần tìm tứ loay hoay
Đi tìm con chữ đường đầy chông gai

Trải bao ngày rộng tháng dài
Người đi tìm chữ miệt mài khổ công
Yêu thơ tự nhủ hết lòng
Đuổi theo nàng đến tận cùng mới thôi

Kho tàng vô tận của trời
Âm thầm dấu kín ở nơi tâm hồn
Biết ai dại biết ai khôn
Chỉ mong con chữ trường tôn mai sau.

                    Trích trong tập thơ
             " Ngược dòng thời gian" NXB
                     Văn học năm 2008.

                        Đoàn Kim Vân

Tàn phai

                                                                 Ảnh Internet                    


TÀN PHAi

Em đến rồi đi gieo vào nỗi nhớ
Bóng nhòa theo ký ức tuổi thanh xuân
Dáng thơ ngây em trong trắng vô ngần
Anh vội nhìn với đôi quầng mắt dại

Một thoáng bên nhau rồi xa mãi mãi
Ngọn lửa tình lụi tắt trái tim say
Duyên chẳng bén đường ta đi đôi ngả
Không một lời thủ thỉ lúc chia tay

Chiến tranh qua những mong ngày gặp lại
Ôi! đau thương Nam, Bắc lại đôi miền
Hai mươi năm chống Mỹ dài dằng dặc
Giết giặc thù lửa đạn đã thành quen

Giữa Đô thành người đi như trẩy hội
Thoáng bóng người từa tựa dáng em tôi
Tóc hoa râm da pha màu nắng gió
Mới thuở nào mà nay thấy xa xôi

Cao tiếng gọi"Bà ơi cho tôi hỏi" ?
Người đâu ta sao thấy dáng quen quen
Có phải người miền "Suôi" quê ta đó
Xa lắm rồi bao kỷ niệm khó quên

Phút giây ấy lệ nhòa lưng tròng mắt
Hiện dần lên ký ức thuở thiếu thời
Ngày chia tay chưa một lời hẹn ước
Chí trai đâu giới hạn một khung trời

Kỷ niệm xua tàn phai theo giấc mộng
Trái duyên đời còn lại giấc mơ thôi
Áo chiến chinh sắc nhuộm màu sương gió
Em vẫn là em tôi vẫn là tôi.

    Viết kỷ niệm 25 năm ngày giải phóng
 miền Nam 1975- 2000.

           Nguyễn Duy Yên

Khơi nguồn

                                                            Ảnh Internet

KHƠI NGUỒN

Yêu đi chứ đừng giận hờn ghen ghét
Buồn làm chi cho lãng phí thời gian
Bao thử thách đang chờ nơi phía trước
Vượt dặm đời còn lắm nỗi nguy nan
Ôi! cuộc sống còn lắm điều mơ ước
Vững lòng tin dũng cảm chống tà gian
Không hổ thẹn với anh hùng liệt sĩ
Hiến thân mình nếu chết, chết vinh quang
Sống ích kỷ với bao điều phi lý
Bả vinh hoa sao cam chịu cúi đầu
Đời chỉ đẹp khi cõi lòng thanh thản
Ngẩng cao đầu trong tư thế hiên ngang
Khơi cuộc sống từ trái tim nhiệt huyết
Ích cho đời là cái đích cao sang
Chân lý ấy thật vô cùng giản dị
Tự hỏi mình và chính ở lương tâm
Trang đời khép với những dòng bất tử
Khởi đầu từ những năm tháng đang xuân.

                    Xuân 2001

              Nguyễn Duy Yên

03 tháng 7, 2016

Đề bức tranh...

                                                   Ảnh Internet

 ĐỀ BỨC TRANH THÊU*

"Thiếu nữ với hoa sen" dựa theo
bức tranh của cố nhạc sĩ Tô Ngọc Vân.

Bài I.

Mỹ nhân ngồi cạnh bình sen
Mơ màng đôi mắt dịu hiền ngây thơ
Tay che mái tóc hững hờ
Nét cong thon thả như chờ ai đây
Càng xem vẻ ngọc càng say
Tinh hoa ai khéo đôi tay tạo thành?. 

Bài II

Gửi tình vào đóa hoa sen
Suy tư đôi mắt u huyền đắm say
Trời còn ban bộ tóc mây
Nước da trắng mịn đôi tay ngọc ngà
Bóng hồng diễm lệ kiêu sa
Yêu tranh ta lại yêu hoa cùng người.

* Cảm hứng nhân dịp dự lễ khai mạc phòng
Triển lãm tranh thêu của Cty thêu Đà Lạt
về "Lịch sử nghệ thuật thêu truyền thống
của người phụ nữ XQ Việt Nam.
 Tại khách sạn Melia từ ngày 5-7 đến 5-8-2002.


Hương trời

                                                              Ảnh Internet

HƯƠNG TRỜI

Sương tan chợt ló bình minh
Mặt tình hé nở lửa tình mới nhen
Ngày tàn rồi lại qua đêm
Dòng sông lặng lẽ êm đềm chảy xuôi

Buồn trông một kiếp hoa trôi
Bồng bềnh mặt nước một trời lênh đênh
Buồn trông chiếc lá dập dềnh
Cuốn theo dòng nước biết mình về đâu

Canh khuya gió mát trăng thâu
Bâng khuâng ngắm cảnh sắc màu thời gian
Mây trôi biển rộng non ngàn
Bao la vũ trụ chứa chan hương trời.

               Đoàn Kim Vân

30 tháng 6, 2016

Chân trời mới

                                                                 Ảnh Internet

CHÂN TRỜI MỚI

Thuở lọt lòng
        sự sống ở hai bầu sữa mẹ
Không gian hẹp
        trong khuôn hình
                   một chiếc nôi
Chỉ biết khóc
       và biết cười
Rồi lớn lên thành người
            mới hiểu đời là thế!

Vụ trụ bao la muôn hình muôn vẻ
Có mặt trời, mặt trăng và các vì sao
Thầm lặng trái đất quay không một tiếng ồn ào.
Thời gian trôi
         lịch sử sang trang
Từ hoang sơ nông cạn
         lên tới tột đỉnh văn minh
Chinh phục thiên nhiên
         nghiên cứu các công trình
Mưu hạnh phúc, hòa bình
         không phân biệt màu da, chủng tộc
Với bè bạn năm châu
        đường ta đi không đơn độc
Chung sức diệt tận cùng
        nọc độc của chiến tranh
Cho thế giới này
        chỉ còn có màu xanh
Màu của đất lành
        của hoa thơm, quả ngọt
Và những bài ca
        âm thanh vang thánh thót
Thế kỷ hai mươi mốt
        đi vào thế kỷ của tương lai
Chào đón bình minh
        những tia nắng sớm ban mai
Chân trời mới
        trải dài không gian là vô tận
Tổ quốc tôi
        rừng biển bao la núi non ngàn dặm
Mạch đất ngầm
        mỏ quý ẩn tiềm năng
Biển bạc, rừng vàng
       đủ cho ta sức mạnh, giàu sang
Với trí tuệ tài năng
       con người sẽ làm nên tất cả
Thế giới văn minh
       chúng ta chẳng có hề xa lạ
Ước mơ nhiều
       đâu phải là kỳ vọng viển vông
Tự hào thay,Tổ tiên ta
     mang dòng máu Tiên Rồng
         đã sản sinh một dân tộc anh hùng
             bao phen quân thù khiếp vía
Nhưng biết sống thủy chung
      với bạn bè trọn tình vẹn nghĩa
Tự lực tự cường
      vượt khó lúc hiểm nguy
Chân trời mới
      rộng thênh thang
               thẳng tiến chúng ta đi
kỷ nguyên mới gắng nghĩ suy
       vươn tới tầm cao lý tưởng.
                      01-2001
            Nguyễn Duy Yên






26 tháng 6, 2016

Hoa sen

                                                               Ảnh Internet

HOA SEN

Mầm sen bén rễ bùn sâu
Ngó sen tinh khiết trắng phau, ngọt, bùi
Hoa sen lợi ích cho đời
Nhị vàng thơm mát ướp nơi cánh chè

Tán xanh tỏa bóng trưa hè
Gió thoang thoảng gió đồng quê hương trời
Hạt sen vị thuốc giúp đời
Tạo yên giấc ngủ cho ngời sắc xuân

Qùy sen mang nặng hạt nhân
Giúp cho cuộc sống thêm phần thanh tao
Những đêm trời sáng trăng sao
Thuyền con dạo mát thuở nào còn thơ

Đầm sen cảnh đẹp như mơ
Hoa lồng bóng nguyệt đợi chờ ai đây?
Trời cao, cao mấy tầng mây
Hồn thơ gửi lại chốn này với hoa.

               Ký ức tuổi thơ

           ĐOÀN KIM VÂN

18 tháng 6, 2016

Kỷ niệm xưa

                                                                Ảnh Internet

KỶ NIỆM XƯA

Mây trời sóng nước Hồ Tây
Gợi bao nỗi nhớ những ngày tuổi thơ
Xa trông con nước mịt mờ
Sương giăng che lấp bến bờ thấy đâu

Người đi để nhớ để sầu
Thời gian chẳng hẹn bao lâu trở về
Ôm lòng giữ tấm hồn quê
Với lời hẹn ước lời thề sắt son

Vần xoay trăng khuyết trăng tròn
Vẫn chờ vẫn đợi vẫn mòn mỏi trông
Nơi xa người có biết không?
Ngồi buồn góp nắng sưởi lòng ấm lên

Nhớ từng giây phút êm đềm
Cổ Ngư sánh bước đường quen thuở nào
Xin đừng như giấc chiêm bao
Xe hoa đợi đón vẫy chào tiễn đi

Thế rồi năm tháng biệt ly
Tin dần thưa vắng nhớ gì đến nhau!
Con đò vắng nước sông sâu
Coi như lỗi hẹn nhịp cầu gẫy ngang

Duyên ta đành phận lỡ làng
Như mùa thu chết lá vàng rụng rơi
Kỷ niệm xưa của một thời
Còn trong ký ức để rồi nhớ quên.

         Cuối Thu 1965

        Đoàn Kim Vân

15 tháng 6, 2016

Truyền thuyết...

                                 


                                    Ảnh Internet

                        TRUYỀN THUYẾT TÌNH YÊU


Tiên Dung nên nghĩa vợ chồng
Dưới làn cát trắng sông Hồng ven đê
Phải duyên nhau, nặng lời thề
Vua cha bắt phải trở về Hoàng cung
Trời se lá thắm chỉ hồng
Vượt qua thử thách một lòng yêu thương
Giúp dân cấy lúa làm nương
Chăn tằm dệt vải yêu thương dân nghèo
Hoàng cung sung sướng bao nhiêu
Nhưng nàng công chúa một điều xin cha
Cho con được sống chan hòa
Cùng chàng Đồng Tử mấy là giàu sang
Trời se duyên đẹp huy hoàng
Trở thành truyền thuyết muôn ngàn đời sau
Vua cha dù xót thương đau
Khuyên con chẳng được rồi sau cũng đành
Uyên Ương nồng thắm nghĩa tình
Tiên Dung – Đồng tử như hình bóng đôi
Cũng hay duyên phận tại trời
Mối tình trong sáng để đời soi chung
Yêu nhau cốt ở tấm lòng
Thủy chung bền vững chẳng mong sang giàu
Tình yêu bài học làm đầu
Tiên Dung-Đồng Tử một câu chuyện tình.

6-2016

Đoàn Kim Vân


14 tháng 6, 2016

Biển Đông...





Ảnh Internet

BIỂN ĐÔNG NỔI GIẬN

Xa xa cửa ngõ biển Đông
Đảo chìm đảo nổi cộng đồng Việt Nam
Láng giềng phương Bắc hung tàn
Đem quân lấn chiếm dã man vô cùng
Một lòng gìn giữ non sông
Vẻ vang trang sử cha ông thuở nào
Dân tình đâu muốn binh đao
Bang giao hữu nghị mong sao hòa bình
Chớ cậy sức mạnh ngông nghênh
Gây thù oán, hết nghĩa tình anh em
Chẳng ai cam chịu yếu hèn
Biển trời phân định rõ tên cõi bờ
Hay gì để lại vết nhơ
Giết người cướp biển mà ngơ tội tình
Sống trong thế giới văn minh
Có bầu bạn chẳng riêng mình lẻ loi
Năm châu bốn biển bầu trời
Không phân chủng tộc giống nòi màu da
Giang sơn ranh giới mỗi nhà
Bảo nhau đoàn kết thế là yên vui
Tranh dành cướp biển của người
Gây nên tội ác đất trời nào dung
Bao nhiêu thảm cảnh hãi hùng
Còn trong ký ức mà lòng khó quên
Muốn cho nhân loại bình yên
Giàu sang hạnh phúc vững bền dài lâu
Lấy khoa học đứng hàng đầu
Công. Nông phát triển chuyên sâu ngành nghề
Tỉnh đi đầu óc si mê
                     Biển Đông thảm cảnh trăm bề đau thương
Không còn là bãi chiến trường
Với bao nhiêu cảnh tai ương giữa đời
Đoàn thuyền lộng gió ra khơi
Xua tan lũ giặc biển trời lại xanh
Dân vui cuộc sống thanh bình
Loài người thoát khỏi chiến tranh bạo tàn.

Đoàn Kim Vân (6-2016)


11 tháng 6, 2016

Tiếng quê hương

                                                               Ảnh Internet

TIẾNG QUÊ HƯƠNG

Xa quê từ tuổi đôi mươi
Sống nơi đất lạ xứ người bao năm
Ngọt bùi cay đắng thăng trầm
Nổi chìm hòa nhịp sóng dâng biển đời

Dọc ngang khắp nẻo muôn nơi
Lòng riêng canh cánh bồi hồi nhớ quê
Năm tàn đón nắng xuân về
Vương hơi gió lạnh lòng se se buồn

Ngoài trời bụi rắc mưa buông
Nghe chim gọi bạn trông chuồn chuồn bay
Tình quê lai láng vơi đầy
Ôi sao nhớ quá quãng ngày trẻ thơ

Năm mươi năm đến bây giờ
Thoáng qua như một giấc mơ đêm dài
Mải mê xây dựng tương lai
Ngổn ngang ký ức nhớ hoài xa xăm

Con sông xưa chảy âm thầm
Chợ làng ta họp mỗi tuần mấy phiên
Nhãn lồng đặc sản Hưng Yên
Tiếng quê hương tiếng mẹ hiền ngọt ru.

Đoàn Kim Vân  ( 6-2003))

07 tháng 6, 2016

Vịnh cá...

                                                             Ảnh Internet

VỊNH CÁ CẢNH

Nhàn tản đi tìm cái thú chơi
Mỏi gối chồn chân lại muốn ngồi
Thưởng ngoạn cá bơi trong bể kính
Tạm lánh chuyện đời để thảnh thơi

Đã trót mang danh phải lụy thân
Sống nơi quyền quý khổ vô ngần
Cam phận giam cầm trong một kiếp
Khỏi hổ thẹn mình cá bán cân

Cá chậu chim lồng nghĩ buồn tênh
Góp vui thiên hạ khổ riêng mình
Sớm tối lượn lờ trong cung cấm
Ngán cảnh nào ai có thấu tình

Nằm trong khung kính nước trong xanh
Biển rộng còn đâu để tung hoành
Uốn lượn quẩn quanh khoe màu sắc
Sống chết tay người kiếp mỏng manh.

     Nguyễn Duy Yên (5-2002)

01 tháng 6, 2016

Thuyền tôi

                                                                Ảnh Internet

THUYỀN TÔI

Thuyền con rời bến ra khơi
Sóng to gió lớn giữa trời bao la
Vững lòng tin ở tay ta
Ra công chèo lái vượt qua hiểm nghèo
Sóng cả chớ ngã tay chèo
Trùng dương bí ẩn bao điều ước mơ
Chân trời xa bến đợi chờ
Con thuyền quả cảm đơn sơ tấm lòng
Vượt qua sóng gió bão bùng
Đưa thuyền cập bến hỏi mừng nào hơn?
Có ai thấu rõ nguồn cơn
Trời gây giông tố thuyền con muốn chìm
Trong xanh mặt nước bình yên
Thuận buồm xuôi gió con thuyền nhẹ trôi
Dòng đời êm ả đông vui
Thuyền tôi rồi lại ngược xuôi theo dòng.

               Đoan Kim Vân