Hiển thị các bài đăng có nhãn Đoàn Kim Vân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đoàn Kim Vân. Hiển thị tất cả bài đăng

04 tháng 8, 2023

MAN MÁC XUÂN

(Hát văn/ Thơ Đoàn Kim Vân)

Xá Thượng

Mặt hồ sớm nắng lung linh
Cổ Ngư lối cũ ẩn mình bóng cây 
Đây chùa Trấn Quốc, Hồ Tây
Kề bên Trấn Vũ khách ngày vào ra.
Phủ Tây Hồ ở cách xa
Um tùm cổ thụ la đà cỏ cây
Ngắm nhìn phong cảnh nơi đây
Dập dờn làn sóng nước mây quyện trời
Ngày xuân dạo gót thăm chơi
Đường vào cảnh Phật thăm nơi chùa chiền
Gửi tình vào chốn linh thiêng
Cho lòng thanh thản, ưu phiền sẽ qua
Hồi chuông thánh thót ngân nga
Khách thơ tỉnh giấc ngà ngà chén xuân
Nay đang ở giữa bụi trần
Rồi mai sau nữa cõi âm là gì?
Gặp nhau thì cứ vui đi
Kẻo sau luyến tiếc xuân thì đã qua
Hoàng hôn ngả bóng chiều tà
Đường về man mác, đường xa nỗi mình.

16 tháng 5, 2023

Trăng và biển

 (Hát Ví Nghệ Tĩnh/ Thơ Đoàn Kim Vân)

Ví Ầu ơ

Trăng gọi biển gió gọi trăng
Đường mây cách trở chị Hằng thấu không?
Thôi đừng nhớ cũng đừng mong
Đành ôm gối chiếc cho lòng đỡ xa

Ví Kẻ Chợ
Lênh đênh mặt biển đôi ta
Sóng xô lớp lớp trăng sa đầy thuyền
Một trời sao biển mông mênh
Thuyền leo ngọn sóng bồng bềnh tóc em
Ước mong mặt biển bình yên
Trăng soi biển cả đêm đêm gọi tình.

Heo may

(Hô bài Chòi - K5/ Thơ Đoàn Kim Vân


Nói lối
Heo may gọi báo thu về
Lá vàng rơi nhẹ bốn bề quanh ta.

Cổ Bản
Đàn cò trắng lượn bay qua
Đầm sen sót lại bông hoa cuối mùa
Thu vàng tựa cửa song thưa
Vẩn vơ thầm nhớ thuở chưa lấy chồng
Vắng người sao thấy mênh mông
Buồn vui ai thấu nỗi lòng riêng tư
Âm thầm đón gió mùa thu
Thơ tình sưởi ấm cho dù xa nhau

Xuân Nữ
Tiếng thu như gợi cơn sầu
Tuổi xanh phai bạc nhuốm màu thời gian
Thu đi thu lại thu tàn
Heo may mang nặng muôn vàn nhớ thương
Đông về lạnh buốt thấu xương
Tưởng nghe gió rít đêm trường ải xa
Mùa Đông rồi sẽ trôi qua
Trăm hoa đua nở đậm đà sắc xuân
Hè về nắng ấm trăng ngân
Heo may chợt đến thu lần nữa sang
Cho ta giây phút mơ màng
Hồn thơ đọng lại đôi trang với đời.

Mùa hoa nhãn

 (Hát xẩm/ Thơ Đoàn Kim Vân)

Rặng nhãn ven đê, quê hương tôi đó

Phố trải dài sông Luộc chảy êm trôi

Tuổi thơ tôi qua bao mùa hoa nhãn

Đậm hương nồng những kỷ niệm xa xôi

Nhớ buổi tan trường, trời chiều dịu nắng

Lũ bạn bè ngồi xúm xít vui chơi

Ngắm lá biếc trổ cành vàng tán rộng

Chợ chiều tan khách, tản vắng thưa rồi

Chuyến đò ngang mấy cánh buồm ngược gió

Hạ chớm về hoa nhãn tỏa hương rơi

Đời phiêu lãng qua đi như giấc mộng

Tóc phai mầu dừng gót chốn quê tôi

Vẫn con đê với dòng sông vỗ sóng

Đôi bờ xanh cùng nhịp bước sánh đôi

Hoa nhãn nở sắc vàng tươi óng ả

Bầy ong bay tìm mật tới hôn môi

Hương vị quê hương gieo vào nỗi nhớ

Nặng tình đời hương nhãn trái tim tôi.

04 tháng 2, 2021

Thăm vườn nhà

(Hát văn/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Nói thơ

Đôi ta đi dạo thăm vườn

Ngắm hoa cây cảnh con đường ngang qua.

 

Dọc

Mưa xuân dịu mát hiền hòa

Mầm chồi nảy lộc mượt mà xanh non

Ban mai sương sớm hãy còn

Câu thơ vịnh cảnh tâm hồn thảnh thơi

Dấu yêu thầm kín bao lời

Vẫn còn e lệ bên người tình chung.


 

Cờn

Dắt tay nhau lách vườn hồng

Gai cào rách áo mà lòng vẫn vui

Bên nhau tươi nở nụ cười

Đón mùi thơm của đất trời bao la

Bình minh dạo gót vườn nhà

Phút thăng hoa ấy thật là thần tiên.

 

Hòa cùng nhịp đập con tim

Yêu hoa nên phải giữ gìn nâng niu

Hoa tàn nắng cũng xế chiều

Yêu đi kẻo nữa ngồi kêu than hoài

Hãy nhìn về hướng tương lai

Đón mùa hoa nở ở ngoài vườn xuân

Tình ta trong sáng vô ngần

Như mùa trăng tỏ đêm rằm tiết thu.


Gửi người thương


 

(Hát cách - Chèo/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Nói t

Nắng hè hoa lựu đâm bông

Đỏ son bên đóa hoa hồng thắm tươi

Giàn hoa giấy sắc đào phai

Bên thềm chậu sứ nở vài bông hoa.

 

Hát cách

Nét xuân quyện nắng chan hòa

Quế, nhài thơm ngát hương xa ngọt ngào

Qua xem sen nở đầy ao

Điểm bông hoa súng thanh tao biếc hồng

Bưởi, chanh bạn với nhãn lồng

Nhác xem phong cảnh mà lòng thấy vui

Thầm mong ở chốn xa xôi

Đừng quên vườn cũ có người nhớ mong

Sớm khuya chăm bón vun trồng

Hậu phương, tiền tuyến góp công chúng mình

Mai ngày sẽ hết chiến chinh

Vườn quê ta lại chung hình bên nhau

Hương xưa vẫn giữ nguyên màu

Dù cho đến bạc mái đầu không phai

Xa nhau luôn nhớ nhau hoài.


Chờ mong

(Kể Vè Bình Trị Thiên/ Thơ Đoàn Kim Vân)

 

Nói thơ

Ngày đêm thao thức cầu mong

Xa nhau vẫn đợi ngóng trông từng giờ

 

Kể vè

Hồn nhiên lứa tuổi ngây thơ

Tình xa yêu dấu, ai chờ đợi ai?

Đón ngày mới buổi ban mai

Trong lòng mơ tưởng nhớ hoài ngày xanh

Bao nhiêu giấc mộng vô tình

Quẩn quanh hiện bóng dáng hình đâu đây

Trăng tàn sương phủ trời mây

Bình minh chợt đến đón ngày mới sang

Chim kêu ríu rít rộn ràng

Gợi tình như giục gọi chàng về em

Không gian tĩnh lặng êm đềm

Lẩn trong sương sớm nối liền đôi ta

Trời xanh thăm thẳm bao la

Đàn chim tung cánh bay xa kiếm mồi

Riêng mình chiếc bóng lẻ loi

Nay chờ mai đợi đứng ngồi chẳng yên

Mong ngày hội tụ đoàn viên

Thỏa lòng mong mỏi ước nguyền bấy lâu

Niềm vui hạnh phúc nguyện cầu

Đôi đầu bạc trắng hát câu chung tình.


01 tháng 12, 2020

HỒN THƠ ĐIỆU NHẠC TRONG 150 BÀI HÁT THEO LÀN ĐIỆU DÂN CA

 

HỒN THƠ ĐIỆU NHẠC TRONG 150 BÀI HÁT THEO LÀN ĐIỆU DÂN CA PHỔ THƠ
CỦA 2 NHÀ THƠ NGUYỄN DUY YÊN
VÀ ĐOÀN KIM VÂN

 

Trước đây, vợ chồng nhà thơ Nguyễn Duy Yên - Đoàn Kim Vân từng được trao tặng kỷ lục Guiness Việt Nam về 5000 câu thơ lục bát "Dấu ấn một thời" với 400 trang in ở tuổi xưa nay hiếm. Không chỉ có vậy, năm 2015, Tổ chức kỷ lục Việt Nam đã xác lập kỷ lục cho nhà thơ Nguyễn Duy Yên và nhà thơ Đoàn Kim Vân là "Cặp vợ chồng nhà thơ cao tuổi có thơ được phổ nhạc nhiều nhất" với hơn 100 bài thơ được khá nhiều nhạc sĩ nổi tiếng của cả nước phổ nhạc. Lần này, một tin vui lại đến khi 150 bài thơ của hai nhà thơ này vừa được nhạc sĩ Dân Huyền và nhạc sĩ Mai Văn Lạng soạn nhạc theo các làn điệu dân ca truyền thống ở khắp mọi miền đất nước.

Nhìn lại quá trình tồn tại và phát triển của thi ca, từ xưa đến nay, có khá nhiều nhà thơ từng được coi là những nghệ sĩ "hát thơ" của nền nghệ thuật dân gian truyền thống. Bởi thế hai từ "Thơ ca" hoặc "Thi ca" đã nói lên sự gắn bó mật thiết giữa thơ với ca hát, giữa thơ với nhạc. Đặc biệt, ở các loại hình, các khúc thức của thơ Việt Nam truyền thống, từ 4 chữ, 5 chữ, 7 chữ đến lục bát hoặc song thất lục bát... thì nhạc điệu, thi điệu của thơ rất được chú ý khi gieo vần, gieo chữ. Chính vì thế, trên trăm bài thơ viết theo thể thơ truyền thống của hai nhà thơ Nguyễn Duy Yên - Đoàn Kim Vân rất có duyên với các nhạc sĩ khi chất thơ, chất nhạc đã quyện vào nhau trong một chủ thể của trữ tình lãng mạn.

Tôi khá ngạc nhiên khi thấy bài thơ "Tâm sự cô lái đò" được nhạc sĩ Dân Huyền soạn theo diệu dân ca "Hô bài Chòi Khu 5". Nhà thơ Nguyễn Duy Yên viết bài thơ này năm 1952 khi ông mới 21 tuổi với những câu thơ trong sáng và tha thiết mà không phải người thơ trẻ nào ở độ tuổi ấy cũng có thể viết được:

 

Đò em đưa khách qua sông

Thuyền vừa ghé bến mà lòng thấy xa

Ngày ngày bao chuyến đò qua

Người đi để nhớ chắc là tơ duyên.

 

Thầm mong trước lạ sau quen

Đến gieo nỗi nhớ riêng em đợi chờ

Đượm buồn đôi mắt ngây thơ

Bên này, bên ấy đôi bờ cách sông.

 

Thuyền em mát mái xuôi dòng

Hỏi người chung bến chung lòng được chăng

Ngày trôi cùng với tháng năm

Dâu xanh còn kén con tằm nhả tơ.

Cô lái đò bến sông xưa

Cô đơn lẻ bóng giấc chưa thành

Phương trời xa một mối tình

Coi như giấc mộng vô hình thoảng qua.

Bài thơ nói trên cho thấy tâm hồn thi sĩ của Nguyễn Duy Yên đã chín từ rất sớm và chính cảm xúc về tình yêu, về quê hương đã đánh thức trái tim nhà thơ ngay từ lúc ông còn khá trẻ.

Trong một xúc động khác, cũng lấy bối cảnh sông nước quê hương làm thi hứng, nhà thơ Đoàn Kim Vân trong bài thơ "Phải duyên" đã gợi lại những kỷ niệm của tình yêu buổi ban đầu khi họ đến với nhau. Bài thơ này được nhạc sĩ Dân Huyền soạn nhạc theo điệu hát "Sa mạc và trống quân" ngọt ngào và dễ lay động:

 

Phải duyên nên mới gặp nhau

Qua sông bắc nối nhịp cầu yêu thương

Sánh đôi dạo bước trên đường

Mảng vui quên cả mưa sương ướt đầu.

Ngập ngừng anh nói đôi câu

Tỏ tình trong sáng trước sau hẹn lòng

Mai đây nên nghĩa vợ chồng

Ông trời chắp nối hồng se duyên

Hoa cài trên mái tóc em

Hồn nhiên vui sống êm đềm ngày xanh

Mai đây hai đứa chúng mình

Bên nhau như bóng với hình trời quê

Đường xưa lối cũ đi về

Con sông chảy dọc con đê ngoài làng.

 

Có thể nhận thấy 150 bài thơ của hai nhà thơ Nguyễn Duy Yên - Đoàn Kim Vân được hai nhạc sĩ Dân Huyền và Mai Văn Lạng soạn theo các làn điệu dân ca, hầu hết đều là các bài thơ trữ tình viết theo thể lục bát hướng đến tình yêu đôi lứa, tình thương con người, cùng tình yêu quê hương, nguồn cội với những nỗi niềm da diết và chân thực. Trong bài thơ "Bụi thời gian", tác giả Nguyễn Duy Yên đã ngược dòng ký ức để ghi lại những kỷ niệm tình thơ theo tháng năm chiến chinh đã trôi vào dĩ vãng như một nỗi buồn của mối tình không thành:

 

Gió thoang thoảng mưa rưng rưng

Nắng hưng hửng nắng, chiều lưng lửng chiều

Sóng lòng dâng nhớ người yêu

Một thời xa với bao điều ước

Tan trong ký ức mơ hồ

Vơi đầy kỷ niệm để ngơ ngẩn tình

Vết thương lòng, bụi trường chinh

Một thời binh biến chiến tranh điêu tàn

Trở về quê với xóm làng

Gặp em mà cứ ngỡ ngàng dáng quen

Nhớ về giây phút êm đềm

Ngày xa xưa ấy lãng quên nhau rồi

Còn đâu lời đã hẹn lời

Duyên xe chỉ thắm của đôi chúng mình

Thời gian lặng lẽ trôi nhanh

Lỡ làng cam chịu thôi đành thế thôi

Lênh đênh nước chảy bèo trôi

Con tim còn đọng bóng người tình xưa.

Còn với nhà thơ Đoàn Kim Vân, hình bóng quê hương luôn trở đi trở lại trong những câu thơ thao thức một nỗi niềm nhớ thương thủy chung, thiết tha lắng đọng như trong bài thơ "Hồn quê gợi nhớ":

 

Nhớ gì như nhớ người yêu

Xa quê lòng những sớm chiều nhớ quê

Nhớ dòng sông, nhớ con đê

Mùa thơm lúa mới, nắng hè chói chang

Nhớ sao những buổi chiều vàng

Thoảng cơn gió thổi nồm nam mát lòng

Nhớ ao sen, nhớ ruộng đồng

Đường quanh lối xóm tựa trong bàn cờ

Nhớ về một thuở ấu thơ

Lời ru của mẹ à ơ đêm dài

Nhớ từ hạt lúa, củ khoai

Riêu cua gợi cảm, nhớ hoài cà tương

Quê hương ơi nặng tình thương

Gieo vào nỗi nhớ vấn vương tâm hồn

Tiếng quê hương, tiếng mẹ hiền

Cho ta sức sống lớn lên thành người.

 

Với 150 bài thơ trữ tình, hai nhạc sĩ Dân Huyền và Mai Văn Lạng với tài năng âm nhạc của mình đã soạn thơ theo các làn điệu chèo, hát cách, hát vỉa, hát vè, hát hồi tiếu hát xẩm, hát kể vè, hát lý giao duyên, hát hầu văn Huế, hát dân ca bài Chòi khu 5, dân ca Bình Trị Thiên, hát văn, hát sa mạc và trống quân, hát ví Nghệ Tĩnh, hát sử bằng, sa lệch chênh, hát quan họ, hát cò lả, hát ca trù, hát Mưỡu, hát nói, xẩm chợ, xẩm tàu điện, xẩm thập ân, hát tuồng, lảy Kiều... rất phong phú, đặc sắc và đa thanh, đa điệu.

Ta có thể dễ nhận ra tiếng lòng tri âm, tri kỷ trong nhiều bài thơ của hai vợ chồng nhà thơ Nguyễn Duy Yên - Đoàn Kim Vân. Đáng chú ý, cùng một tứ thơ viết kính tặng hương hồn cha mẹ nơi quê hương yêu dấu, mỗi người một nỗi niềm, một tâm sự một trăn trở nhưng đều chung một tiếng lòng, một sự đồng cảm tri âm. Bài thơ "Chỉ còn nỗi nhớ" của tác giả Nguyễn Duy Yên được nhạc sĩ Mai Văn Lạng soạn theo điệu hát xẩm ngâm sa mạc, xẩm thập ân:

 

Canh khuya một mảnh trăng thề

Vườn cây im ngủ, bốn bề lặng thinh

Bâng khuâng mình lại với mình

Hiện về ký ức bóng hình thuở xưa

Vẳng nghe tiếng trúc, tiếng

Hình như có tiếng tuổi thơ gọi về

Nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ quê

Ngày nao ngóng đợi con về mẹ ơi

Giờ đây cách biệt đôi nơi

Dư âm còn lại những lời dối dăng

Lấy gì so sánh cho bằng

Công lao trời biển con hằng ơn sâu

Người đi trước, kẻ về sau

Vòng đời bãi bể nương dâu lạ gì?

Cốt sao có nghĩa, có nghì

Làm người đạo nghĩa khắc ghi vào lòng

Niềm khát vọng, nỗi nhớ mong

Tiếng thơm truyền tiếp nối dòng nho gia

Đông vui con cháu đầy nhà

Thành tâm sớm tối hương hoa dâng người.

 

Cùng một tứ thơ như bài thơ trên, nhà thơ Đoàn Kim Vân lại khắc họa quê hương và tình yêu cha mẹ ở một góc nhìn hồi tưởng đầy cảm xúc hoài niệm trong bài "Trở về vườn cũ" với những câu thơ lục bát gợi mở được nhạc sĩ Mai Văn Lạng soạn theo điệu hát xẩm:

 

Trở về lối cũ vườn xưa

Đường mòn, xóm vắng, giậu thưa xạc xào

Tầng mây lửng trên cao

Khóm tre kẽo kẹt rì rào gió ru

Ngược dòng về tuổi ấu thơ

Song thân ngày ấy bây giờ nơi đâu

Trải bao mưa nắng dãi dầu

Dừng chân vườn cũ mái đầu điểm sương

Quê nghèo mảnh đất thân thương

Mang dòng sữa mẹ lớn khôn thành người

Quạnh hiu mình thấy đơn côi

Vườn xưa gợi nhớ như khơi mạch buồn

Bóng hình cha mẹ trong con

Bên vườn rau ngót sớm hôm vun trồng

Đêm đông bên bếp lửa hồng

Chuyện vui mẹ kể nỗi lòng nuôi con

Giờ đây biết nói gì hơn

Chắp tay con thắp nén hương tạ lòng.

Từ hai tập thơ "Hạt nắng tình Thơ" và "5000 câu thơ lục bát - Dấu ấn một thời" của vợ chồng nhà thơ Nguyễn Duy Yên - Đoàn Kim Vân (đều là hội viên Hội Nhà văn Hà Nội) đã có 150 bài thơ được hai nhạc sĩ Dân Huyền và Mai Văn Lạng soạn theo các làn điệu dân ca truyền thống quen thuộc, dễ nhớ và dễ hát. Đây cũng là một tác phẩm Thơ - Ca đúng nghĩa nghệ thuật đã được các nhà thơ và nhạc sĩ dày công sáng tác. Và phải chăng, tác phẩm thi ca này cũng xứng đáng được đứng vào danh sách xác lập kỷ lục Việt Nam về "Hai vợ chồng nhà thơ cao tuổi có thơ được soạn theo các làn điệu dân ca nhiều nhất"?

 

Hà Nội tháng 6-2020

Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến

Ủy viên Hội đồng thơ Hội nhà văn Việt Nam
Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội 

Thơ chuyển soạn Dân ca - Đằm thắm hồn quê

 THƠ CHUYỂN SOẠN DÂN CA - 

ĐẰM THẮM HỒN QUÊ

 

Từ lâu, khán thính giả và công chúng yêu thơ cả nước không chỉ biết đến cặp vợ chồng nhà thơ Nguyễn Duy Yên và Đoàn Kim Vân như những trí thức tiêu biểu của Thủ đô Hà Nội, doanh nhân thành đạt mà còn biết đến ông bà qua những bài thơ đầy cảm xúc về quê hương đất nước, về tình yêu và cuộc sống, những suy ngẫm, trải nghiệm về cuộc đời với bao cung bậc thăng trầm. Điều đặc biệt là ngoài việc sáng tác thơ ông bà còn rất yêu các bộ môn nghệ thuật truyền thống của dân tộc như hát chèo, hát văn, ca trù, hát xẩm, dân ca quan họ... Tình yêu ấy như ngọn lửa nhen nhóm tạo cảm xúc để hai nhà thơ Đoàn Kim Vân và Nguyễn Duy Yên đã dựa vào những bài thơ của mình để viết lời cho các loại hình nghệ thuật này. Cho đến nay, sau nhiều năm thử nghiệm ông bà đã có 150 bài đặt lời mới cho loại hình nghệ thuật dân tộc được thu thanh phát sóng ở Đài TNVN, Đài THVN, Đài PT và TH Hà Nội, các hãng băng đĩa nhạc v.v...

Là những người con vùng đất xứ nhãn nên thơ, nên tình, từ nhỏ đã được đắm mình trong lời ru tha thiết, được nghe những làn điệu hát chèo, quan họ, cải lương, trống quân, cò lả... nên ngay từ nhỏ, hồn quê, tình quê đã ngấm vào tâm hồn hai nhà thơ Nguyễn Duy Yên và Đoàn Kim Vân. Lớn lên, ông bà thương yêu nhau rồi nên vợ nên chồng. Những khúc hát dân ca ấy lại càng mặn nồng tha thiết. Đến một ngày ông bà cũng ngồi làm thơ, cùng sửa câu sửa chữ cho nhau, những câu hát chèo bay bổng lại vang lên trong tình yêu lứa đôi đầy yêu thương của họ:

Đôi ta duyên phận phải chiều
Tơ hồng vấn vít chỉ điều se săn
Cầm tay giao mặt dặn rằng
Chỉ thề nước biếc đạo hằng chớ quên
Rủ nhau lên miếu xuống đền

Hơn 60 năm chung sống, hai nhà thơ Nguyễn Duy Yên và Đoàn Kim Vân đã thực hiện đúng như câu hát chèo nồng say ấy. Và cũng từ tình yêu, sự say mê sáng tạo, ông bà đã nhờ nhạc sĩ Dân Huyền và tôi - soạn giả Mai Văn Lạng cùng chuyển thể thơ mình sang dân ca. Nhà thơ Đoàn Kim Vân tâm sự: “Sách cô chú có nhiều, nhưng cuốn dân ca thì chưa có. Cô rất muốn cuốn sách này đến được nhiều người yêu dân ca trong và ngoài nước để họ tập hát, lưu giữ vốn cổ truyền của dân tộc”.

Vậy là từ hàng nghìn bài thơ, nhạc sĩ Dân Huyền và tôi đã đọc hết, đọc kỹ, để tinh tuyển ra những bài thơ hay nhất, có vần và dễ hát nhất, rồi căn cứ vào nội dung của bài thơ mà chúng tôi chọn loại hình dân ca cho phù hợp. Công việc tuyển chọn thật gian nan, đã chọn được bài thơ hay rồi, lại phải chọn loại hình, chọn loại hình rồi phải chọn làn điệu, rồi phân khúc làn điệu sao cho phù hợp, dễ hát. Có lẽ đây là lần đầu tiên có một cuốn sách THƠ DÂN CA nên hẳn còn nhiều thiếu sót rất mong nhận được phản hồi của các bậc tiền bối, người yêu thơ, yêu dân ca và chèo…

Xin trân trọng giới thiệu cuốn sách Giai điệu quê hương tới quý độc giả yêu dân ca. Mong nhận được sự phản hồi của các bậc tiền bối, người yêu thơ, yêu dân ca và chèo.

 

Hà Nội ngày 29/5/2020

Soạn giả Mai văn Lạng 

Lời giới thiệu: Giai điệu quê hương

 

LỜI GIỚI THIỆU

 

Khi tôi đang làm việc ở Đài Tiếng nói Việt Nam (TNVN) thường xuyên nhận được những bài thơ của đôi vợ chồng nhà thơ Nguyễn Duy Yên và Đoàn Kim Vân. Chúng tôi đã chọn và sử dụng trên Đài TNVN bằng các làn điệu hát Xẩm, hát Văn, Vè Huế, hô bài Chòi… trong các chương trình Dân ca và nhạc Cổ truyền.

Hai tác giả đã tập hợp lại những bài thơ có thể hát lên bằng các lần điệu quen thuộc, nhiều bài trong tập này đã được truyền đi trên làn sóng của Đài TNVN và có nhiều thư thính giả gửi về yêu cầu được nghe lại.

Hy vọng qua cuốn sách này bạn đọc sẽ hát lên, góp thêm các tiết mục trong những buổi sinh hoạt văn nghệ.

Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc!

 

Nhạc sĩ Dân Huyền

06 tháng 10, 2020

Tình mẹ *


 Trông cây Mẫu Tử sinh tình

Thương yêu nuôi nấng con mình đẻ ra

Trải qua nắng gió mưa sa

Nuôi con khôn lớn để mà cậy trông

Ngày qua tháng lại chờ mong

Các con nay đã nên ông nên bà

Cuộc đời đã được thăng hoa

Niềm vui bất tận mẹ cha mát lòng

Sống đời thanh thản ung dung

Vẫn yêu hoa nở tưng bừng ngày xuân

Thu về mùa của ái ân

Nhớ Hà Nội đã bao năm sống cùng

Quê nhà gió mát trăng chong

Vườn hoa cây cảnh ngắm trông hữu tình

Sống trong không khí trong lành

Các con chăm sóc nghĩa tình thủy chung

Lòng mẹ sung sướng vô cùng

Sống trong hạnh phúc ước mong tuổi già

Mai ngày dù sẽ đi xa

Tử sinh quy luật âu là tự nhiên

Mong sao cuộc sống bình yên

Hoàng hôn lặng lẽ đổ nghiêng nắng chiều

Các con quý mến thân yêu

Sóng đời mẹ vượt bao điều đắng cay

Trời còn cho có hôm nay

Sáu con khôn lớn sum vầy bên nhau

Hiểu lòng mẹ hiếu làm đầu

Anh em đoàn kết trước sau vẹn tròn.


*Chú thích: Viết bài thơ này ở quê hương (xã Thụy Lôi, huyện Tiên Lữ, tỉnh Hưng Yên), ở Hà Nội về chăm sóc chồng điều dưỡng bệnh.

Vườn nhà có chậu cảnh trồng cây "Cần thăng Mẫu Tử"

Mùa hạ năm Kỷ hợi (07/05/2019)

ĐOÀN KIM VÂN

17 tháng 8, 2020

Anh đã đi xa

Tang cha, tang mẹ, tang chồng
Trong ba điều ấy đau lòng biết bao
Ép tim chua xót nhường nào
Trùng dương xa cách anh vào cõi tiên
Khổ đau nhung nhớ chồng hiền
Trăm cay nghìn đắng nỗi niềm cùng ai
Chênh vênh giữa nhịp cầu dài
Đôi lòng chung thủy hai vai nặng tình
Anh đi về cõi tâm linh
Để em ở lại một mình nhớ thương
Thuyền buồm chèo gác mái buông
Đường chiều quạnh vắng nỗi buồn sâu xa
Tim giá lạnh lòng chua xót
Chân trời xa le lói ánh tà dương
Quanh co muôn nẻo dặm đường
Thuyền trôi bến đợi người thương cách vời
Ra đi yên phận anh rồi
Còn em ở lại trọn đời không quên

Đoàn Kim Vân
(Viết sau ngày anh ra đi - Vân 85 tuổi)
26/02 năm canh tý
19/03 năm 2020

16 tháng 5, 2016

HAI NHÀ THƠ ĐÓN NHẬN XÁC LẬP KỶ LỤC CỦA TỔ CHỨC KỶ LỤC VIỆT NAM


GỬI HUẾ YÊU THƯƠNG


CẢM TÁC CÙNG DUY YÊN - KIM VÂN


XUÂN NHỚ VỀ HÀ NỘI



CHIỀU ĐỒ SƠN


NHỚ CHIỀU BIÊN CƯƠNG



MÙA HOA NHÃN



XUÂN