(Hát xẩm/ Thơ Đoàn Kim Vân)
Rặng nhãn ven đê, quê hương tôi đó
Phố trải dài sông Luộc chảy êm trôi
Tuổi thơ tôi qua bao mùa hoa nhãn
Đậm hương nồng những kỷ niệm xa xôi
Nhớ buổi tan trường, trời chiều dịu nắng
Lũ bạn bè ngồi xúm xít vui chơi
Ngắm lá biếc trổ cành vàng tán rộng
Chợ chiều tan khách, tản vắng thưa rồi
Chuyến đò ngang mấy cánh buồm ngược gió
Hạ chớm về hoa nhãn tỏa hương rơi
Đời phiêu lãng qua đi như giấc mộng
Tóc phai mầu dừng gót chốn quê tôi
Vẫn con đê với dòng sông vỗ sóng
Đôi bờ xanh cùng nhịp bước sánh đôi
Hoa nhãn nở sắc vàng tươi óng ả
Bầy ong bay tìm mật tới hôn môi
Hương vị quê hương gieo vào nỗi nhớ
Nặng tình đời hương nhãn trái tim tôi.