(Hát
văn/ Thơ Đoàn Kim Vân)
Nói
thơ
Đôi ta đi dạo thăm vườn
Ngắm hoa cây cảnh con đường ngang
qua.
Dọc
Mưa xuân dịu mát hiền hòa
Mầm chồi nảy lộc mượt mà xanh non
Ban mai sương sớm hãy còn
Câu thơ vịnh cảnh tâm hồn thảnh
thơi
Dấu yêu thầm kín bao lời
Vẫn còn e lệ bên người tình chung.
Cờn
Dắt tay nhau lách vườn hồng
Gai cào rách áo mà lòng vẫn vui
Bên nhau tươi nở nụ cười
Đón mùi thơm của đất trời bao la
Bình minh dạo gót vườn nhà
Phút thăng hoa ấy thật là thần
tiên.
Xá
Hòa cùng nhịp đập con tim
Yêu hoa nên phải giữ gìn nâng niu
Hoa tàn nắng cũng xế chiều
Yêu đi kẻo nữa ngồi kêu than hoài
Hãy nhìn về hướng tương lai
Đón mùa hoa nở ở ngoài vườn xuân
Tình ta trong sáng vô ngần
Như mùa trăng tỏ đêm rằm tiết
thu.