17 tháng 11, 2011

Ngày xuân đọc Kiều (Đoàn Kim Vân)


Mở trang Kiều nhớ Nguyễn Du
Hơi thơ còn đọng ngàn thu cho đời
Thương thay trong một kiếp người
Nợ tình ân oán khóc cười dở dang
Kiều thì nhất mực đoan trang
Sắc, tài bạc phận đoạn trường đắng cay
Thơ càng đọc, đọc càng say
Mẫu người tốt xấu, dở hay giãi bày
Chàng Kim Trọng xót xa thay
Duyên kia bèo bọt nước mây cách vời
Nhìn dòng nước cánh hoa trôi
Tình duyên dang dở đầy vơi nỗi lòng
Tiếc cho một kiếp má hồng
Sớm tàn xuân sắc ở trong cõi đời
Một tuồng những kẻ rong chơi
Tú Bà hang ổ buôn người lầu xanh
Lọc lừa có gã sở Khanh
Ghen tuông hiếm có tiếng dành Hoạn Thư
Một tay xây dựng cơ đồ
Kiều gặp Từ Hải ơn nhờ cậy trông
Nữ nhi sánh với anh hùng
Giang sơn chiếm cứ vẫy vùng một phương
Mưu sâu kế hiểm khôn lường
Nghe Hồ Tôn Hiến con đường lợi danh
Mắc mưu thế trận tan tành
Từ đành chết đứng thắng thành bại thua
Kiều xem sống cũng bằng thừa
Đạm Tiên tiền kiếp đã chờ đợi lâu
Tiền Đường sóng cả sông sâu
Gieo theo dòng nước thoát cầu trần gian
Số nàng còn lắm gian nan
Má đào nặng kiếp thác oan được nào
Qua thời khói lửa binh đao
Tình xưa Kim Trọng nao nao cõi lòng
Dù cho cách trở núi sông
Tìm nàng nối lại duyên nồng ngày xưa
Quản chi dầu dãi nắng mưa
Tái hồi Kim Trọng còn ngờ chiêm bao
Trời cho quả phúc dồi dào
Mặn nồng duyên cũ hợp vào duyên em
Trăng khuya trăng giãi đầy thềm
Tiếng kinh cầu nguyện cửa thiền niềm vui
Nguyễn Du cụ Nguyễn Du ơi!
Thơ người động đến đất trời bao la
Ngày xuân mở cuốn Kiều ra
Mua vui mà thấy xót xa tình đời…

Xuân Ất Dậu, 3-2005.

(Trích trong tập thơ Biển đời)
Ảnh : Internet