Ảnh: Internet
Vượt qua đồi núi dốc đèo
Tới thăm “Ba Bể” gió chiều nhẹ đưa
Rừng cây chim hót líu lo
Trong xanh mặt nước con đò người xuôi
Nước non hòa quện mây trời
Thiên nhiên ban tặng cho đời cảnh tiên
Nào động Puông, núi Đòn đen
Tạo hình cảnh vật in trên mái vòm
Hang Rơi sâu thẳm tối om
Nơi đây rừng núi vẫn còn hoang sơ
Sông Năng nước chảy lững lờ
Con thuyền độc mộc lơ thơ giữa dòng
Ao, hồ nằm giữa mênh mông
Núi cao bao bọc, đất trồng hiếm hoi
Nơi đây Tiên xuống đùa chơi
Dấu xưa còn lại cho đời “Ao tiên”
Hồ xanh phẳng lặng, bình yên
Bỗng nghe tiếng sóng reo trên mặt hồ
Thác “Đầu Đẳng” đá lô nhô
Hiện lên hùng vĩ đôi bờ núi cao
Đêm ngày nước chảy lao xao
Gió reo, thác đổ cảnh nào đẹp hơn?
Đảo “Bà Góa” giữa cô đơn
Qua thăm gợi nhớ nỗi buồn thuở xưa
Ngàn năm “cây Sấu” trơ trơ
Chát, chua đã trải nắng mưa lạnh lùng
Sông dài hồ nước mênh mông
Bản làng rải rác, nương đồng tươi xanh
Điệp trùng rừng, núi nguyên sinh
Nước non chung bóng, chung hình bên nhau
Một lòng gìn giữ mai sau
Danh lam “Ba Bể” nặng sâu nghĩa tình.
28-8-2002