17 tháng 11, 2011

Đùa với nàng xuân (Nguyễn Duy Yên)



















Mỗi năm nàng đến thăm tôi
Quà mừng nàng tặng tuổi đời thêm tăng
Gặp nàng tôi cứ bâng khuâng
Yêu nàng mà tiếc tuổi xuân phai dần
Nàng về nắng ấm mây tan
Hoa cười chào đón đông tàn buồn theo
Nàng đi đời lại hắt hiu
Nàng về đời lại thắm bao nhiêu tình
Yêu nàng tôi cứ đinh ninh
Tơ duyên chắp nối bóng hình nàng gieo
Tuổi nàng ai biết bao nhiêu
Nàng luôn trẻ đẹp như Kiều chơi xuân
Tôi thì nhiều nỗi gian truân
Già nua theo gót bước chân của nàng
Chơi vơi tôi sợ xuân tàn
Tôi buồn khi thấy hè sang xuân về
Ngày dài năm tháng lê thê
Biết mình đã trót say mê yêu nàng
Buồn vui lòng những xốn xang
Mơ nàng theo giấc mộng vàng ngày xanh
Vườn xuân chim hót đầu cành
Tung tăng bướm lượn trên nhành hoa mai
Nàng là của cả loài người
Phúc lành mang đến cho đời thêm vui
Biết nàng chẳng của riêng ai
Mà lòng cứ muốn mình tôi với nàng.

Xuân Đinh Sửu (1997).

Ảnh : Internet