23 tháng 2, 2014

Lăng kính thơ (trích)

                                                                   Ảnh Internet

LĂNG KÍNH THƠ Trích)

Thơ Đoàn Kim Vân

VƯỢT

Thuyền con rời bến chơi vơi
Sóng to gió lớn biển trời bao la
Vững lòng tin ở tay ta
Ra công chèo lái vượt qua hiểm nghèo.

ĐẠO TRỜI

Ai mà hiểu hết sự đời
Miễn sao cho xứng là người có nhân
Sống cốt cách vững tinh thần
Yêu thương đồng loại xả thân giúp đời.

TRÁNH

Nước trôi đi không bao giờ trở lại
Bóng thời gian như gió thoảng mây bay
Tháng năm qua tuổi đời dần khép lại
Đường lợi danh đừng bận chớ nên say.

TIẾC NUỐI

Bảy lăm tuổi đã qua rồi
Mà lòng mơ tưởng bồi hồi tiếc xuân
Trải qua bao nỗi nhọc nhằn
Đầu xanh đã bạc tấm thân dãi dầu.

SINH

Sinh ra làm kiếp con người
Lo toan trăm mối giữa đời rối ren
Tránh đừng có tính bon chen
Lòng không vẩn đục ấm êm mọi bề.

(Trích trong tập LĂNG KÍNH THƠ)
       NXB HNV năm 2014.
          Đoàn Kim Vân