05 tháng 8, 2014

Muôn nẻo đường thơ(trích)

                                                                      Ảnh Internet

NỢ

Chẳng nợ văn chương chẳng nợ đời
Kiếm đâu ra chữ để mà chơi
Con đường danh lợi ai qua khỏi
Một kiếp bon chen giữa biển đời.

BIẾT PHẬN MÌNH

Biết thân biết phận mấy là ngoan
Phú quý xưa nay lắm kẻ màng
Đầu óc tối đen tài trí đoản
Lòi đâu ra được giống nhà quan.

HỢM MÌNH

Hợm mình kẻ cả giọng nhà quan
Ngạo mạn khinh đời hay nói ngang
Lên lớp dạy khôn toàn lũ ngọng
Chấp gì thằng dốt nói lăng nhăng.

HÈN

Quỳ gối khom lưng lắm kẻ hèn
Gọi tên trọc phú mấy ai khen
Làm người phải biết vinh và nhục
Nheo mắt coi khinh lũ ngộ tiền.

LÀM DÂN

Làm dân mà sướng,sướng hơn quan
Tránh đẻ ra mình cái giống tham
Lắm kẻ cúi luồn mua chức tước
Vàng thau lẫn lộn biết ai ngoan?

            Nguyễn Duy Yên
(Trích trong tập "Muôn nẻo đương thơ"
NXB Văn học năm 2012)