Il n’y
avait que le silence
Il n;avait que le silence
Dernière chaque mot volé
La route expirait dans les pierres
Entre les murs éroulés
En pourtant le dernière poète
Tendait l’oreille vers la mer
Et cherchait encore à saisir
L’insaissable oiseau de la parole.
Dịch thơ ;
Chỉ có im lặng
Chỉ còn có sự lặng yên
Đằng sau tiếng nói bay lên
vút trời
Đường vô tận đá nằm phơi
Giữa nơi tường đổ thấy đời
buồn tênh.
Nhà thơ hiện đại thời nay
Lắng nghe lời biển giãi bày
hôm mai
Gắng công học chớ phí hoài
Chim khôn khó bắt nói lời
phải suy.
Người dịch :Nguyễn Duy Yên