22 tháng 9, 2016

VUI VỚI THỜI GIAN (Kim Vân)

                                                                  Ảnh Internet

VUI VỚI THỜI GIAN

Soi gương điểm phấn tô son
Ngắm mình tưởng vẫn đang còn sắc xuân
Quên đi bao nỗi nhọc nhằn
Làm duyên cho bớt nét nhăn tuổi già
Thời gian lặng lẽ trôi qua
Chuyện xưa hồi tưởng đã là xa xôi
Mới ngày nào tuổi đôi mươi
Trong minh mang cả một trời ước mơ
Thế rồi ngày tháng thoi đưa
Thăng trầm nếm trải tuổi vừa tám mươi
Giờ đây con cháu đông vui
Một nhà xum họp tiếng cười râm ran
Tình thơ lòng vẫn chứa chan
Say xưa ấp ủ muôn vàn mến yêu
Tuổi đời còn được bao nhiêu
Tà tà đã ngả bóng chiều hoàng hôn
Vui đi chứ, chớ nên buồn
Cho đời tươi đẹp tâm hồn sáng trong
Thôi thì lòng tự nhủ lòng
Có đâu trẻ mãi mà không phải già
Thế giới này rộng bao la
Còn non còn nước còn ta yêu đời.

               Đoàn Kim Vân
            (Viết bài này ở tuổi 80)
   15-8-2016 ,tức 13/7 năm Bính Thân