Ảnh: Internet
Chôn chặt lòng em một mối sầu
Hận tình mang nặng trái tim sâu
Một kiếp hồng nhân đành tủi phận
Đeo đẳng riêng mình vết thương đau.
Biết bao cô gái đã dại khờ
Bỏ phí ngày xanh lẫn tuổi thơ
Dấn thân vào trận cuồng phong ấy
Khép lại xuân tình hết mộng mơ.
Lỡ để tàn phai một đóa hồng
Bồng bềnh trôi nổi giữa dòng sông
Con thuyền vô định đâu bờ bến
Lạc hướng đi vào giữa mênh mông.
Một thời xuân sắc mải chơi rong
Tâm hồn trống rỗng có như không
Uổng công cha mẹ sinh thành đấy
Mộng đẹp tan rồi, ai nhớ mong?
8-2000
(Gửi những cô gái dại khờ)