17 tháng 11, 2011

Chiều mưa biên giới


Hoàng hôn đi vội mây ngàn trôi
Nhớ lắm người thương tận cuối trời
Biên giới mờ sương chiều tím ngắt
Lòng buồn khoảnh khắc thấy chơi vơi

Một tiếng chim kêu một giọt buồn
Rừng reo gọi gió, gió muôn phương
Anh lính biên thuỳ canh biên giới
Mắt sáng thu tròn cả nước non.

Dấu giầy mòn gót chốn nơi đây
Núi cao hiểm trở giữa trời mây
Nhac rừng tiếng lá kêu xào xạc
Mưa đổ ào ào gió cuốn bay

Bóng nhoà đêm tối giữa rừng cây
Gĩư vững biên cương ngày lại ngày
Chiều mưa biên giới sao buồn thế
Nơi ấy quê nhà em có hay?

Đông Bắc một chiều mưa
8-1995