17 tháng 11, 2011

Dang Dở - Nguyễn Duy Yên

 

Ảnh: Internet

Tiếc gì một miếng trầu cay
Sao anh không hỏi từ ngày còn xuân
Để cho gió cuốn mây đưa
Dập vùi hương nhị còn trơ lại cành
Bóng chiều đã ngả non xanh
Niềm riêng, riêng nỗi biết mình mà thôi
Tiếc vì một kiếp hoa trôi
Nửa chừng xuân đã ra người tóc sương
Tình ta như dải sông Thương
Bên trong, bên đục đôi đường cách chia
Từ nay đi sớm về khuya
Vui cùng bè bạn đồng quê thân tình
Những mong sóng gió yên lành
Cho cây nở lộc cho cành nở hoa
Để mùa xuân đến đông qua
Trăng rằm lại sáng như là bóng gương

Để ai trăm nhớ ngàn thương
Để ai chiếc bóng mà vương vấn lòng

1958