Ảnh: Internet
Bác đã xa rồi vui với ai
Đôi nơi cách biệt nhớ nhau hoài
Bác vội ra đi không được gặp
Nỗi buồn day dứt mãi trong tôi.
Tuổi bác kể ra tạm đủ rồi
Bẩy mươi có lẻ, cũng là thôi
Hết nợ trần gian về tiên tổ.
Đỡ bận đua chen mặc sự đời.
Nhớ lại ngày nào bác với tôi
Việt Bắc đói no giữa núi đồi
Sống chết coi thường theo kháng chiến
Thành công, tôi, bác lại hai nơi.
Thương nhớ từ đây để trong lòng
Vắng bác về quê thấy trống không
Thiếu tình bè bạn, tình gia tộc
Bóng bác chập chờn trong mênh mông.
4-1998