17 tháng 7, 2012

HỒN QUÊ GỢI NHỚ (Kim Vân)


Ảnh Internet

HỒN QUÊ GỢI NHỚ


Nhớ gì như nhớ người yêu
Xa quê lòng những sớm chiều nhớ quê
Nhớ dòng sông nhớ con đê
Mùa thơm lúa mới,nắng hè chói chang
Nhớ sao những buổi chiều vàng
Thoảng cơn gió thổi nồm nam mát lòng
Nhớ ao Sen nhớ ruộng đồng
Đường quanh lối xóm tựa trong bàn cờ
Nhớ về một thuở ấu thơ
Lời ru của mẹ à ơ...đêm dài
Nhớ từ hạt lúa củ khoai
Riêu cua gợi cảm nhớ hoài cà tương
Quê hương ơi nặng tình thương
Gieo vào nỗi nhớ vấn vương tầm hồn
Nhớ ngày giặc phá xóm thôn
Dân làng nổi dậy căm hờn sục sôi
Hòa bình đã trở lại rồi
Quê ta đổi mới cuộc đời ấm no
Người người ra sức thi đua
Chăn nuôi trồng trọt sớm trưa chuyên cần
Đêm về dưới ánh trăng ngân
Nhà nhà vui chuyện quây quần bên nhau
Tính xem kế sách làm giàu
Ngày nay và cả mai sau vững bền
Tiếng quê hương,tiếng mẹ hiền
Cho ta sức sống lớn lên thành người
Hồn quê gợi nhớ xa xôi
Bao nhiêu kỷ niệm một thời trẻ thơ
Đêm nằm vẫn thấy trong mơ
Tình quê đằm thắm chẳng mờ nhạt phai.

Đoàn Kim Vân