05 tháng 8, 2015

                                                                        Ảnh Internet

EM TÔI

Tuổi trẻ vào đời em ham học
Sớm , tối chăm lo việc gia đình
Mẹ thầm khen : Ừ con này khá
Giống cha mày tư chất thông minh

Tuổi hai mươi vừa qua Đại hoc
Trai làng đã ngấp nghé, ngó nghiêng
Mẹ khuyên bảo lớn khôn rồi đó
Liệu tìm nơi hợp lứa trao duyên

Ửng hồng đôi má em thèn thẹn
Cười thưa rằng : chưa vội gì đâu
Mắng yêu mẹ bảo đừng làm bộ
Sắc có thời rồi sẽ qua mau

Vài năm sau em lên xe hoa
Nhà chồng bên ấy chẳng bao xa
Tiễn đưa con mẹ vui mà khóc
Em thì bối rối nhớ mẹ, cha

Tình đã khép nên duyên chồng vợ
Bước vào đời bao nỗi lo toan
Việc nội trợ đã dần tiến bộ
Vui cửa nhà chăm việc cơ quan

Mẹ chồng bảo: chúng mày quá sướng
Áo quần may theo mốt thời trang
Chẳng phải lo miếng cơm manh áo
Liệu sức mình đừng quá chơi sang

Khi rủng rỉnh nhà hàng khách sạn
Rỗng túi rồi cơm bụi qua loa
Đời đâu đẹp như là mộng tưởng
Muốn nên người phải biết lo xa

Nguồn vui sống là niềm hạnh phúc
Tâm hồn trong trắng đẹp thanh tao
Trời đã sinh ra là phận gái
Đừng quên thiên chức của trời trao.

 Nguyễn Duy Yên ( Đông 2005)