08 tháng 4, 2018

                                                                      Ảnh Internet

CHỚ NÊN BUỒN

Mỗi người đều có nỗi đau
Biết đem chia sẻ nỗi sầu cùng ai?
Chứa trong tâm tháng năm hoài
Lãng quên mất hướng tương lai của mình.

CUỘC CHƠI

Thoi đưa ngày lại qua ngày
Bồng bềnh mặt nước bóng mây giữa trời
Đời người như thể cuộc chơi
Đua tranh chỉ có một thời mà thôi.

TỰ HỎI

Làm người phải có ước mơ
Đừng mong trời phú mà chờ giầu sang
Lười lao động sống mơ màng
Công danh phú quý ai mang cho mình?

RA ĐI

Mốt mai rồi sẽ ra đi
Một vầng cỏ mọc xanh rì phủ lên
Hết buồn vui hết ưu phiền
Nấm mồ tĩnh lặng ru yên giấc nồng.

                  Đoàn Kim Vân

(Trích trong tập thơ DẤU ẤN MỘT THỜI
HNV xuất bản năm 2017)