(Hát chèo - Điệu Sử Bằng/Thơ Nguyễn Duy Yên)
Nói lệch
Đêm chìm xuống không gian buồn vô
hạn
Mái nhà tôn bệnh viện vẫn trơ trơ
Nói thơ
Tiếng kêu rên trong ánh sáng lờ mờ
Tiếng khóc trẻ chào đời trong đêm
ấy
Sử Bằng
Trời vẫn mưa xa xa gà đã gáy
Sương rơi dần phủ ướt mặt đường
trơn
Ai thấu chăng con bệnh nuốt từng
cơn
Đang quằn quại thiếp đi trên giường
bệnh.
Đêm đêm đến qua đi là như vậy
Chạnh lòng thương viết lại mấy vần
thơ
Tặng em tôi những buổi đợi nằm chờ
Lắng u buồn vươn lên tìm sức sống.
Nói thơ
Vui đi em ngày mai trời sẽ nắng
Má ửng hồng sức sống lại vươn lên
Đường ta đi đầy hoa lá dịu hiền
Đùa cùng gió đung đưa trong ánh nắng.
Sử Bằng
Mỗi bé thơ là niềm vui muôn ý
Là bức tranh tuyệt đẹp rất công
phu
Là bài thơ ca tụng nắng mùa thu
Là ý nhạc tâm hồn người nghệ sĩ.
Khúc hòa tấu bản nhạc đời là thế
Hãy dang tay chào đón một ngày
mai
Mở đường đi dù nguy hiểm chông
gai