Gió thu lành lạnh gợi hồn thơ
Thấu chăng em hỡi phút mong chờ
Cố hương hiu quạnh riêng em nhỉ?
Chốn ấy xa vời tận cố đô
Thấu chăng em hỡi phút mong chờ
Cố hương hiu quạnh riêng em nhỉ?
Chốn ấy xa vời tận cố đô
Chả biết em tôi có lạnh lùng
Mỗi cơn gió thổi rít ngoài song
Tí tách mưa rơi hòa khúc nhạc
Đêm trường thao thức chốn phòng không
Nhớ nào bằng nỗi nhớ người yêu
Cũng bởi tình ta gắn bó nhiều
Ấp ủ lòng nhau khi trống trải
Để đời thêm đẹp quãng ngày yêu
Thôi nhé nhớ thương để trong lòng
Tháng ngày thơ thẩn những trông mong
Khuê phòng trống vắng chờ ai đó
Ai đó chờ ai ấm giấc nồng.
Lập Thu - 1957