Trời trở rét
Lất phất mưa sa
Ánh đèn nhạt nhòa
Cây thu mình
Giữa những cành trụi lá
Khuya!Lạnh!Vắng!
Mùa đông ập đến rồi
Lất phất mưa sa
Ánh đèn nhạt nhòa
Cây thu mình
Giữa những cành trụi lá
Khuya!Lạnh!Vắng!
Mùa đông ập đến rồi
Mắt thẫn thờ
Nghĩa xa xôi
Nhìn ảnh em
Lệ rưng rưng...Cười
Mắt em sáng rực
ánh đèn sáng rực
Sưởi ấm tim tôi
Vẫn hai nơi...
Hai tâm hồn hiu quạnh
Lắng nghe... tiếng mưa rơi.
Đông - 1965