19 tháng 11, 2011

Lấp lánh sông Ngân - Nguyễn Duy Yên

Ảnh: Internet

(của Ngân Giang nữ sĩ)

Một đời biết mấy nhớ thương
Trăm năm một kiếp, đoạn tr­ường buồn tênh
Thời gian lặng lẽ vô tình
Trời xanh đã kết duyên mình với thơ

Trách gì bà Nguyệt, ông Tơ
Con thuyền định mệnh bến bờ là đâu ?
Nỗi đời càng nghĩ, càng đau
Câu thơ cay nghiệt, nỗi sầu riêng t­ư

Bạn cùng trăng, gió sông thu
Khách văn lui tới đư­ờng dù nẻo xa
Hồn thơ lai láng chan hòa
Tình trong quán vắng, mặn mà tri âm

Trời cao lấp lánh sông Ngân
Tiếng thơ lấp bể trầm luân ngọt ngào
Đọc thơ lòng những nao nao
Tiếc thương người đã đi vào thiên thu

Chẳng còn ân oán, hận thù
Gia tài để lại vần thơ bi hùng
Quản gì vất vả long đong
Trọn đời duyên nợ, một lòng vì thơ

Viết nhân dịp Hội thảo Khoa Học, giới
thiệu thân thế, sự nghiệp cố nữ sĩ Ngân
Giang tổ chức tại Văn Miếu Quốc Tử
Giám (Hà Nội ngày 30-6-2007).