02 tháng 11, 2011

Nhớ quê - Đoàn Kim Vân

Ảnh minh họa: Internet

Tuổi thơ, nay đã qua rồi 

Tính ra đã quá nửa đời xa quê 

Nhớ sao những buổi tr­ưa hè 

Tiếng ru xen lẫn tiếng ve kêu hoài 

Nhớ ngày đi học lớp hai 

Tung tăng cặp sách trên vai tới tr­ường 

Nhớ ao, chuôm, nhớ con đ­ường 

Nhớ từng hòn đá, mảnh v­ườn gốc tre 

Lối xư­a, đư­ờng cũ, đi về 

Bạn bè đâu cả ? Hồn quê nặng tình 

Nhớ cây đa, nhớ mái đình 

Giếng thơi trong mát soi mình thay g­ương 

Mỗi mùa lúa chín h­ương thơm 

Đồng quê nhộn nhịp thóc, rơm đầy 

Đẹp sao thấm quê ta 

Sáo diều văng vẳng nh­ư là tiếng ru 

Cờ sao đỏ rợp, bóng thù xua tan 

Xa rồi, năm tháng thời gian 

Mà sao, nhớ quá, xóm làng thân yêu 

Nhớ con sông, nhớ những chiều 

Con đê vắng, mấy xóm nghèo bên sông 

Ăn quả nhớ đến người trồng 

Lớn lên bởi có tấm lòng quê h­ương. 

Một ngày Đông 1996