02 tháng 11, 2011

Tiếng vọng hồn thơ - Đoàn Kim Vân

ảnh minh họa: Internet

Nhớ về cội nguồn 

Từ thuở còn thơ, cha dạy con 

Giữ sao trí đức đư­ợc vẹn tròn 

Phận gái mai đây nên chồng, vợ 

Phải có danh gì với n­ước non. 


Mẹ dạy con rằng giữ nết na 

Từ thuở còn thơ, tuổi lên ba 

Giờ đây khôn lớn, con mới hiểu 

Nghĩa, tình cha mẹ rộng bao la 


Ôn lại đời con, lắm khổđau 

Lặng lẽ cha đi, gãy nhịp cầu 

Mẹ góa, con côi, thời chinh chiên 

Đói no cam chịu, vẫn bên nhau. 


Chớm tuổi hai mư­ơi, con lấy chồng 

Vui buồn ai thấu nỗi lòng không ? 

Hai vai gánh nặng, đàn con nhỏ 

Mẹ vẫn vui mừng, thỏa ­ước mong. 


Đến nay khuất bóng cả song thân 

Tiếng x­a vang vọng lúc xa gần 

Mừng đàn con trẻ nay thành đạt 

Yên giấc ngàn thu ở suôn vàng. 


Vĩnh viễn ngư­ời x­a đã đi xa 

Con trẻ ngày nay đã lên bà 

Mà thấy nh­ư mình còn thơ dại 

Như­ những năm nào bên mẹ cha. 


Sinh, tử chẳng qua cũng lẽ đời 

Thời gian vun vút tháng năm trôi 

Bận với trần gian còn mấy chốc 

Thấp thoáng qua đi một kiếp ng­ười. 
Một ngày Đông năm 1986