THƠ Ế
Thơ chỉ làm duyên tặng bạn thơ
Mấy ai kiếm sống được bao giờ
Trót mang danh tiếng nghề cao quý
Chẳng quản thân tằm rút ruột tơ.
HỒN THƠ LƯU LẠC
Ai thương ai, một cung đàn
Gọi thời gian nối thời gian cho đời
Hồn thơ lưu lạc chơi vơi
Gửi mây gửi gió giữa trời bão giông.
CUỐI XUÂN VIẾNG MỘ
Tần ngần cái rét tháng ba
Mưa xuân phủ bụi mượt mà cỏ non
Buồn trông ngôi mộ cỏn con
Thoảng trong hơi gió vẫn còn hồn xưa.
GỬI XUÂN
Xuân còn ở lại dài lâu
Biết mình chưa trả hết đâu nợ đời
Mốt mai khuất núi đi rồi
Xuân ơi, quẩy gánh thơ tôi bán giùm.
NỢ
Chẳng nợ văn chương, chẳng nợ đời
Kiếm đâu ra thú để mà chơi
Con đường danh lợi ai qua khỏi
Một kiếp bon chen giữa biển đời.
7-2012
Nguyễn Duy Yên