(Hát chèo - Vỉa vào Sử Bằng/ Thơ Nguyễn Duy Yên)
Nói thơ
Trời u ám một chiều lạnh giá
Kỷ niệm xưa ảnh đã phai mờ
Em cười buông mái tóc ngây thơ
Anh vội tìm cái mình đã mất.
Vỉa
Rét ngọt lùa về theo
gió bấc
Ấm hơi men ly rượu vơi đầy
Xa lắm rồi từ buổi chia tay
Tình vắng lặng chỉ còn nỗi nhớ.
Sử Bằng
Trái tim lạnh mà sao thấy sợ
Ly rượu buồn uống cạn cho say
Thời gian trôi ngày lại qua ngày
Dĩ vãng quên dần theo năm tháng.
Một thoáng hương xưa bừng lóe sáng
Cho hồn chao đảo mộng chiêm bao
Có đắng cay, quyến rũ, ngọt ngào
Đưa ta vào mảnh đời hư thực.